NĂM THÁNG DÀI RỘNG NHƯNG BẠN KHÔNG CHỈ "MỘT MÌNH"
- thaole0169
- 14 thg 10, 2021
- 6 phút đọc
Đã cập nhật: 3 thg 4, 2023
Có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao mình lại buồn nhiều và cô đơn đến thế chưa? Bạn cảm thấy bản thân thật đen đủi, lắm muộn phiền hoặc lạc lõng ở chính nơi mà bạn đang sống? Đừng sợ, bạn của tôi ơi vì đôi khi nỗi buồn hay niềm đau của bạn lại chính là sức mạnh giúp bạn thêm phần kiên cường và mạnh mẽ hơn với cuộc sống khắc nghiệt này.
Có một cậu bé được sinh ra trong một gia đình hai anh em. Từ nhỏ cậu ấy đã phải học cách hiểu chuyện, học cách biết điều, nhường nhịn em là lẽ đương nhiên. Đối với việc hai đứa bé cãi nhau thì em cậu sẽ luôn là người được mẹ chở che, ôm ấp, mẹ không nỡ mắng em dù chỉ một lời. Còn với cậu mọi việc cậu làm, mẹ đều cho đó nghĩa vụ, là điều hiển nhiên. Đêm 30 tết một cậu bé hỏi mẹ, "mẹ ơi tại sao em lại có đồ tết còn con thì không có hả mẹ?"
Mẹ cậu trả lời, "là con trai nhường em một chút thì đã sao". Câu nói ấy, chỉ vỏn vẹn đôi ba chữ lại có thể khắc ghi vào tâm hồn của một đứa trẻ ngây ngô. Không phải là sự ganh tỵ, càng không phải là sự hằn học, bực dọc mà ẩn sâu đó là tiếng lòng, là câu hỏi được đặt ra. Liệu mẹ có thương con không? Mẹ có yêu con không?
Đúng khi nói "mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh", bố mẹ của mỗi người sẽ có những tính cách khác nhau cũng như cách thể hiện sự yêu thương con cái khác nhau. Tôi không phán xét điều đó, nhưng tôi hiểu đối với một đứa trẻ mà nói, việc nhận đủ sự quan tâm và yêu thương từ bố mẹ là điều rất ấm áp và hạnh phúc.
Một đứa trẻ lớn lên trong sự yêu thương đong đầy của gia đình sẽ khác hẳn với những đứa trẻ thiếu đi sự may mắn đó. Mọi người thường nói, dù có thế nào thì gia đình vẫn sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc của chúng ta. Nếu câu nói đó đúng với bạn, tôi thật tâm chúc mừng vì bạn là một trong những người đang tận hưởng được hạnh phúc. Nhưng tôi biết, không phải ai cũng có đặc quyền cảm nhận được loại hạnh phúc đó. Tôi biết, dù có lớn như thế nào đi chăng nữa thì bên trong chúng ta luôn tồn tại một đứa bé, một đứa bé có tâm hồn mong manh, yếu đuối, một đứa bé thèm lắm cảm giác được yêu thương, vỗ về.

Nguồn ảnh: Pinterest
Nhớ lại khoảng thời gian trước, khi nhận được giấy trúng tuyển đại học tôi được bố và mẹ dẫn đến trường làm thủ tục nhập học, sắp xếp chỗ ở và lo toan mọi thứ khác, thì ở đâu đó trong khuôn viên trường rộng lớn kia lại có một người, cậu ấy phải lủi thủi một mình tìm chỗ để xe, loay hoay, đi lạc gần cả tiếng đồng hồ, tự mình làm mọi việc mà chẳng một ai quan tâm. Ai đó có thể khen cậu ấy giỏi, không sai. Nhưng chỉ cậu ấy mới biết mình đã cô đơn, buồn tủi đến nhường nào. 18 tuổi thì sao chứ? Là con trai thì đã sao? Dù gì thì cũng chỉ là con người, cũng có cảm xúc đấy thôi. Nhìn mọi người xung quanh ai nấy đều vui vẻ, háo hức, cười nói với nhau. Thử hỏi sao mà không chạnh lòng cho được, khi chỉ có một mình giữa biển người mênh mông tại một nơi xa lạ chưa từng đặt chân tới.
Phải mất một khoảng thời gian khá dài bọn tôi mới có thể thoải mái trò chyện và trở thành những người bạn của nhau. Thoạt nhìn mọi người có thể thấy cậu ấy khá lạnh lùng và khó gần. Nhưng chắc hẳn, chẳng mấy ai biết cậu ấy đã phải trải qua những gì, nỗ lực ra sao và vất vả đến nhường nào. Là ngay sau ngày đầu tiên nhập học cậu ấy đã phải lao mình đi kiếm việc làm. Là khoảng thời gian bạn bè tụ tập vui chơi thì cậu ấy đang phải làm việc rất cật lực. Là giờ mọi người đã say giấc nồng thì cậu ấy mới trở về sau ngày dài đầy mệt mỏi. Dẫu có như thế nào thì cũng âm thầm mà chịu đựng, lắm lúc vì làm việc quá nhiều dẫn tới kiệt sức phải đi truyền nước.
Có thể bạn đã nghe qua những câu chuyện tương tự như vậy có phải không? Nếu không cùng cảnh ngộ, cùng lắm chỉ thốt ra đại loại ba câu như vất vả thật đấy, cố gắng lên cuộc sống mà,...Nhưng nếu bạn đã và đang trải qua những ngày tháng như vậy bạn mới thấu hiểu được, như thế nào là cảm giác "cô đơn" đến cùng cực, tủi thân đến phát khóc và mệt mỏi đến mức muốn buông lơi.
Có sự lựa chọn khác không? Xin thưa là không. Khi bạn không có chỗ dựa tinh thần, vật chất. Ngoài việc bạn phải nỗ lực ra thì không còn cách nào khác. Nếu không may mắn như một số người thì việc bạn cần làm là phải nỗ lực và thật kiên trì. Bạn của tôi, cậu ấy đã làm được những gì mình muốn. Sau những ngày tháng vất vả đã qua thì giờ đây, cậu ấy đã được đền đáp xứng đáng bằng một cửa tiệm kinh doanh nhỏ mà chính cậu ấy tự gầy dựng. Cậu ấy xứng đáng với những gì mình đang có, không cần một ai công nhận, cũng không cần phải chứng minh với bất cứ một ai rằng cuộc sống cậu ấy đang ổn. Mà điều quan trọng là cậu ấy đã tự chứng minh được với chính bản thân "cậu ấy đã làm được".
Mỗi người sẽ luôn có hoàn cảnh sống và điều kiện phát triển khác nhau. Có thể khi bạn đọc bài viết này bạn đang cảm thấy cô đơn vì không ai thấu hiểu mình. Không ngoại lệ, tôi cũng từng có cảm giác như vậy. Nhưng không sao cả, dù bạn đang trong hoàn cảnh nào, ngày hôm nay của bạn ra sao thì tôi mong bạn hãy nhớ rằng bạn không một mình đâu. Vẫn có tôi ở đây, một người mà bạn có thể xem là bạn và rất nhiều người bạn đồng hành ngoài kia họ cũng như tôi và bạn. Những con người đang phải nỗ lực vì tương lai và đam mê của mình.
Chính vì thế, buồn ít thôi nhé thay vào đó hãy cùng nhau cố gắng có được không? Tôi biết sẽ có đôi lúc bạn cảm thấy kiệt sức và không muốn cố gắng thêm nữa. Nhưng đừng bỏ cuộc, đừng nản lòng, cố thêm một chút, một chút nữa thôi. Tin tôi đi rồi quả ngọt chắc chắn sẽ đến với bạn.
Cũng như khi chạy bộ tùy theo sức lực mỗi người thì quãng đường có thể dài hay ngắn. Lúc bạn đã thấm mệt, mồ hôi tuôn rơi, đôi chân rã rời, bạn muốn dừng lại vì nghĩ đã đạt đến giới hạn của bản thân rồi. Thì hãy cố thêm một chút đặt ra cho mình một vạch đích để vượt qua, cắn răng mà chịu đựng. Và khi bạn vượt qua vạch đích đó, cảm giác đầu tiên đến với bạn sẽ là niềm vui, hạnh phúc ngập tràn thay vì mệt mỏi.
Mong rằng câu chữ của tôi viết ra, phần nào có thể giúp bạn cảm nhận được một chút ấm áp, cho bạn biết rằng bạn không chỉ có một mình mà vẫn luôn có những người bạn đồng hành, họ đang hiện hữu song song với bạn. Vì vậy, hãy tự hứa với bản thân ở một phiên bản tương lai. Bạn sẽ cười nhiều hơn thay vì khóc, sẽ vui nhiều hơn thay vì buồn, sẽ mở rộng lòng hơn thay vì khép mình lại có được không?
Chúc bạn sẽ hạnh phúc hơn mỗi ngày!
Comments